Thứ Hai, 13 tháng 2, 2017

Thảm tập yoga ra đời như thế nào?

Cũng như những thứ khác, việc tập yoga lúc xưa không hề dễ dàng và đầy tiện nghi như thời chúng ta hiện nay. Nếu như bây giờ chúng ta tập yoga trên những chiếc thảm yoga “ấm và êm” thì các bậc ông bà của mình phải tập yoga trên nền đất cứng và lạnh. Nếu như bây giờ chúng ta tập yoga trong phòng tập sàn gỗ, gắn đầy gương to, thậm chí có cả máy lạnh thì các cụ thời xưa lại hòa mình với thiên nhiên hoặc ở đâu được thì tập ở đó.
Thể loại yoga khi mới có mặt trên đời tất nhiên không đi kèm với bất kì tấm thảm hay đệm yoga nào cả. Bắt nguồn từ Ấn Độ, yoga đầu tiên thường được các yogis luyện tập trên thảm cỏ. Sau đó, họ cải tiến việc tập yoga trên da hưu hoặc da hổ để thực hiện các động tác dễ dàng hơn.
tap yoga tren nen datTập yoga trên cỏ
su ra doi tham tap yoga da ho
Tấm thảm da hổ của các master ngày xưa
Tuy nhiên, việc sử dụng da động vật lại đi ngược với tinh thần “không bạo lực” của yoga. Vì vậy, các thiền sinh chỉ sử dụng da hưu hoặc da hổ khi chúng đã tự chết đi trong tự nhiên, không hề có sự sát sinh ở đây. Việc sử dụng da động vật không hề dễ dàng với mọi yogis do điều kiện sống ở nhiều nơi rất khác nhau. Khi thế giới trở nên phát triển, rừng cây bị thay thế bởi các tòa nhà to lớn, thì mọi người chủ yếu sử dụng các loại khăn hoặc vải cotton như chiếc đệm tập yoga. Tất nhiên, khăn hoặc vải vẫn mang lại nhiều khó khăn vì chúng khá trơn và hay bị dịch chuyển khi tập yoga.
nem tap yoga
Thiếu nữ dùng khăn để tập yoga
dem tap yoga
tham tap yoga ngay xua
Nệm tập yoga các loại
Angela Famer, một giáo viên yoga người Anh nhưng sống và làm việc tại Đức, cũng gặp nhiều phiền toái như bao người tập khác. Cô ấy đã cố gắng sử dụng nhiều chất liệu khác nhau như mền, thảm xốp, khăn những cũng vẫn vô vọng.
Một ngày đẹp trời trong chuyến đi du lịch của mình năm 1967, Farmer tình cờ bắt được một loại thảm với chất liệu đặc biệt ở một chợ địa phương. Nó có độ dày vừa phải, sờ vào thấy dính nhẹ và chắc tay. Cầm, nắm, xem xét thật kỹ lưỡng, cuối cùng cô quyết định chọn loại chất liệu mới này cho việc tập yoga của mình. Hai tay cô ấy đã có thể bám chắc sàn và thả lỏng toàn bộ cơ thể, hoàn toàn không cần gồng cứng mình để giữ tay chân khỏi trượt như trước đây. Famer  ngay lập tức mang loại thảm đặc biệt này về nhà và cùng với cha mình sản xuất hàng loạt “thảm tập yoga” rồi vận chuyển đi khắp thế giới. Tuy nhiên, chất lượng loại thảm này không chịu được nhiều mồ hôi cơ thể đổ ra và nhiều hoạt động mạnh liên tục trên mặt thảm trong thời gian dài nên chúng mau chóng hư hỏng chỉ trong vòng vài tháng.
Đến năm 1990, Sara Chambers đã cải tiến thảm tập yoga lúc bấy giờ thành một chiếc thảm bền hơn và dính hơn bằng cách thêm một ít chất hóa học vào nó. Từ đây, chất lượng thảm tập yoga bắt đầu ổn định hơn và được sử dụng rộng rãi như chúng ta thấy ngày nay. 
DL 10032
--Nhiều nguồn--

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comments system

Disqus Shortname